Đêm 30 của tôi

ĐÊM 30 CỦA TÔI,

30 Tết, chợ hoa mới hôm nào còn ồn ào náo nhiệt, nay đã vãng người qua. Những con đường Đà Nẵng cũng vắng vẻ hơn mọi ngày, có lẽ “dân tình” giờ này đang quây quần bên gia đình, bên nồi bánh chưng hay bên mâm cúng giao thừa. Còn tôi, cô gái đến từ nơi “đầu sóng, ngọn gió” của FAMILY cũng ở một nơi gọi là “nhà”, nhưng là ngôi nhà thứ hai.

Ai nói người làm dịch vụ lúc nào cũng mong được đông khách? Tôi đây, “người con” của ngành Y chỉ mong Khu Cấp cứu FAMILY đêm nay, ế ơi là ế…. Không phải vì ngại làm việc, mà là hy vọng ai ai cũng được an toàn và khỏe mạnh để cùng sum vầy bên những người thân yêu. Dẫu vậy, cuộc sống này vẫn có những điều không may xảy ra.
Và chúng tôi ở đây, giây phút này, cũng vì lẽ đó.

Những ngày cuối năm, khi mà toàn viện đã vắng bóng, khu Cấp cứu lại đông hơn bao giờ hết. Xử lý hành chính, cấp cứu, khám bệnh, thuốc thang,… chúng tôi “cân” tất.
Mệt? Chắc chắn là mệt
Tủi? Cũng có chút tủi
Nhưng, vì mang trong mình trách nhiệm, đam mê và hơn hết là những trái tim nóng hổi, chúng tôi chưa bao giờ trốn tránh điều đó.

Những cuộc gọi liên hồi, tiếng “ò oe” của xe cứu thương vang vọng
Những ca cấp cứu “xuyên năm”
Những giọt mồ hôi, nước mắt rơi
Những cái thở phào nhẹ nhõm
Cứ đều đặn tiếp diễn…

Nhiều người nói làm nghề này là khổ, thiệt thòi, chưa bao giờ có được cái Tết trọn vẹn. Nhưng mấy ai hiểu được, những thân chủ ở FAMILY giờ đây cũng chịu thiệt thòi và có chút gì đó thiếu “trọn vẹn” trong ngày sum vầy.
Đồng hành cùng họ, trải qua những giây phút trong thời khắc chuyển giao của đất trời, tôi thấy đêm giao thừa của mình trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết.

Đôi khi là cuộc gọi muộn về nhà, là những dòng tin nhắn chúc vội, là những cái cười chào thoáng qua, tất cả đều như tiếp thêm động lực và hy vọng cho guồng quay nơi giành giật sự sống vốn mong manh.

Đêm trực hôm nay, tôi dốc hết sức mình cũng như luôn sẵn sàng cho những lần chạm ngõ với bệnh nhân dù vô tình hay hữu ý, để bệnh nhân luôn được an ủi, vỗ về trong an yên. Chúc cho người người nhà nhà một năm mới ngập tràn yêu thương, hạnh phúc và quan trọng hơn cả là sức khoẻ dồi dào.

—Nhật ký cô điều dưỡng Trang đêm 30—